77
Nhớ đến mẹ một khung trời rộng mở
Chan chứa đầy hơi ấm của yêu thương
78
Mẹ vầng trăng sáng thiên thu
Soi đường con bước lãng du hải hà
79
Cảm ơn mẹ đã cho con dòng sữa
Cho niềm tin chan chứa giữa xuân đời
80
Hy sinh tất cả quên gian khổ
Lòng mẹ là trời vạn nhớ thương
81
Lời ru của mẹ thuở nào
Đưa con qua những sóng đời bể dâu
Bảo Cường
82
Thời gian nước cuốn xuôi dòng
Lòng con nhớ mẹ như sông chảy hoài
83
Mẹ đừng quá nhiều thương nhớ
Kẻo tóc bạc rồi nay lại bạc thêm
84
Mẹ già một nắng hai sương
Trải thân làm bóng mát đường con đi
85
Cúi đầu mong mẹ thứ tha
Chữ hiếu chưa trả xót xa nỗi lòng
86
Nuôi con mãn kiếp quên thân xác
Ơn mẹ ngàn đời mãi khắc ghi
87
Còn mẹ đời càng thêm tươi
Con yêu mẹ quá nụ cười bao dung
88
Mẹ là ngọn gió đưa êm
Mẹ là dòng suối mơ huyền bao la
89
Vì con sống… mẹ suốt đời lam lũ
Vì con vui… mẹ gánh hết buồn đau
90
Lòng quặn lại khi nhìn con cực
Người mẹ nào tránh khỏi xót xa
Nước mắt người tuôn vào lồng ngực
Nỗi niềm này ta trách chính ta
91
Mẹ già như chuối ba hương
Dạt dào tình mẹ niềm thương vô bờ
92
Mong con cuộc sống bình yên
Để mẹ lắm nỗi ưu phiền lắng sâu
93
Mẹ nghèo mưa dột mái tranh
Trải bao bất hạnh muôn phần gian truân
94
Sông quê con nước hiền hòa
Con xa lòng mẹ phong ba quê người
95
Bao năm gian khổ héo hon
Mẹ luôn cam chịu nuôi con nên người
96
Ngàn năm tóc mẹ còn bay
Ngàn năm tình mẹ sống đầy trong con
97
Trải qua thập tử nhất sinh
Mẹ già sống mãi yên bình bên con
98
Nhớ con tựa cửa chờ mong
Mắt mờ khô lệ mẹ mong con về
99
Lặng nhìn sợi tóc như sương
Vướng trên đầu lược mà thương mẹ già
100
Dù cho xa cách biển Đông
Mênh mông tình mẹ ngát lòng đại dương
101
Mẹ có nghĩa là ánh sáng
Một ngọn đèn thắp bằng máu con tim
Cái đóm lửa thiêng liêng
Cháy trong bão bùng, cháy trong đêm tối
102
Học sói trán chưa viết tròn chữ mẹ
Đi mòn chân chẳng kịp điệu ví dầu
Nụ vô thường nở ra trời dâu bể
Câu tình ca hát mãi chẳng nên lời
103
Nuôi con thân mẹ héo gầy
Vì con mà mẹ lệ đầy viền mi
104
Khi con vun đất trồng hoa mới
Thì mẹ nghiêng vai gánh Tết về
105
Con từ mảnh đất phù sa
Thương về quê mẹ ngôi nhà quạnh hiu
Vi vu gió thổi bao chiều
Chắt chiu dòng sữa tình yêu mẹ hiền
HN.saigon
106
Cha đưa cả tấm lưng gầy
Chở che con được tới ngày hôm nay
107
Tam Anh trong tim tôi
Cái thuở còn nằm nôi
Mẹ ngọt ngào điệu hát
Ru hồn tôi vào đời
HN.saigon
108
Đường đời còn rộng thênh thang
Mà tóc mẹ đã bạc sang trắng rồi
Mẹ đau vẫn giữ tiếng cười
Mẹ vui vẫn để một đời nhớ thương
109
Mẹ ơi một nắng hai sương
Ru con khoan nhặt đoạn trường khúc ca
Cuối sông đầu chợ bôn ba
Nuôi con tóc bạc nếp già hằn sâu
110
Vất vã tinh sương gánh chợ xa
Mẹ tôi còm cõi tấm thân già
Áo sờn tơi tả màu năm tháng
Gió đẫm mồ hôi lạnh cắt da
Bước chân bươn chãi chừng run rẩy
Mấy bận đường xa đã mệt nhòa
Một bước chập chùng thêm một bước
Một đời bóng mẹ gió sương pha
111
LỜI MẸ NHẮN NHỦ
Nếu có bao giờ con yêu mẹ
Hãy yêu đi khi mẹ còn đây
Còn biết được những dòng tình cảm
Ngọt ngào êm dịu lẫn nồng say.
Hãy yêu đi khi mẹ còn biết
Đừng chờ đến lúc mẹ ra đi
Ghi lời yêu quý lên bia đá
Mỹ từ trên phiến đá vô tri.
Hãy nói lên điều con muốn nói
Đừng chờ đến lúc mẹ ngủ say
Một giấc ngủ không bao giờ dậy
Ngàn năm ngăn cách chẳng ngày mai.
Đó là chia ly là tử biệt
Chẳng bao giờ nghe được tiếng con
Nếu yêu mẹ dù là một chút
Hãy nói đi khi mẹ còn sống
Nói đi con lời nào yêu dấu
Cả tấm lòng hiếu thảo của con
Để mẹ nâng niu như bảo vật
Cho tình mẫu tử thắm như son.
Đỗ Trung Quân
112
Xanh xanh một mảnh da trời
Đêm Thu trăng tỏ rạng ngời dặm xa
Bao năm vắng bóng quê nhà
Bỗng nay nhớ mẹ thương cha khóc thầm
HN.saigon
113
Cha là tất cả cha ơi
Cha là hình ảnh trọn đời thiêng liêng
114
Cha là tất cả cha ơi
Ngàn năm con vẫn trọn đời yêu thương
115
Khi con tát cạn biển Đông
Thì con mới hiểu tấm lòng của cha
116
Cha là bầu trời con thơ là hạt bụi
Con lẫn vào cha từ bé đến muôn đời
117
Cha tôi lắm nỗi gian nan
Vì con cơ cực chẳng màng tấm thân
118
Cha ơi bóng cả cây cao
Chở che con những lao đao cuộc đời
119
Mồ hôi cha đăm đăm nhỏ giọt
Con níu từng giọt mồ hôi đứng dậy làm người
120
Cha có nghĩa là khởi đầu cho sức mạnh, ý chí và niềm tin